Loading...

Tôi Thức Dậy Và Cảm Thấy Rất Yêu Cuộc Đời Này

Sáng nay mình dậy sớm, pha một ly cà phê với sữa tươi, sữa đặc, và vài viên đá lạnh theo một cách cảm tính rồi cho tất cả vào một lọ thuỷ tinh nhỏ và lắc thật mạnh cho tới khi nổi bọt. Mình thấy thích việc nhấp từng ngụm cà phê qua lớp bọt trắng kêu sột soạt, vị ngọt và béo của sữa cũng bị giảm bớt do nước đá bị lắc tan ra hoà quyện. Hầu như trong gần 03 tháng dãn cách xã hội ngày nào mình cũng uống cà phê theo cách này. Vừa uống và ra ban công hít thở không khí mát lạnh ban mai và rồi mình nhớ tới cuốn Tôi ươm ánh mặt trời của Lữ.

Đừng bận rộn, hãy cho mình có một ít thời gian để sống, để làm ra phép lạ

– Lữ.

Ngày còn là sinh viên đại học ngoại thương, thỉnh thoảng mình hay ngồi học bài ở dãy bàn trước cửa văn phòng đoàn. Có hôm rảnh rỗi cả bọn kéo nhau ra ăn trưa cô Canteen rồi gọi một chai sting dâu nhiều đá, rồi ngồi tới tận tối mới về nhà. Đường đi vào văn phòng đoàn lúc nào cũng tấp nập những khuôn mặt sáng trưng, các nam thanh nữ tú trong hội, đoàn đeo thẻ sinh viên kèm theo đủ các loại sticker làm mình nhớ tới thằng nhóc hí hửng trong phim Up. Có những ngày trước sự kiện như FTU’s day, FTUShine thì đường đi được để đủ loại giấy trang trí, poster, màu vẽ, kim tuyến… góc bàn học nhỏ xíu ấy mà lúc nào cũng tấp nập khiến một đứa ngoài lề, chỉ biết học như mình cũng thấy chộn rộn nô nức theo, lâu lâu ngẩn mặt lên khỏi sách nhìn láo liên theo dõi.

Đó là nơi mình gặp chị Khánh Thu – trưởng ban tư tưởng văn hoá. Khánh Thu hay có kiểu đi nhanh hoặc chạy như bay từ ngoài sân vào thẳng văn phòng đoàn, tóc đuôi gà, giày converse classic, đôi lúc hay đi chung với nhiều bạn khác và nói chuyện gì đấy có vẻ rất sốt sắng. Chỉ là ấn tượng cái nguồn năng lượng tích cực lan toả ra từ cô gái ấy nhưng phải đến khi anh Tứ Quý giới thiệu thì mới bắt đầu nói chuyện. Đôi lúc mình cũng tự hỏi điều gì khiến mình thiện cảm với người khác? Là do sự đồng điệu hay là sự khác biệt thu hút? Cho tới mãi về sau này nghĩ lại, với Khánh Thu đó là cảm giác tin cậy như một người chị ruột – mối quan hệ mình chưa từng bao giờ có (nhà chỉ có hai anh em trai). Vào một ngày đẹp trời, Khánh Thu có thể chạy ù tới tặng cho một cuốn sách, hay một CD nhạc, viết vài dòng chữ nhỏ xinh thân tặng như cuốn thơ ” Mình phải sống như mùa hè năm ấy” hay album Yellow – Coldplay mình được nhận vậy. Dần dà tiếp xúc và bị nhiễm “vốn văn hoá” của Khánh Thu, ấy là ở quán cà phê Trầm trên đường Nguyễn Huy Liệu, đi ngoài đường nắng chói chang tự nhiên bước vô trong phòng kín thắp nến thấy mọi thứ tối thui, tịch mịch, cộng với mùi nhang trầm từ ngõ, và những con cá Koi lượn lờ dưới bờ nước. Ngồi đó nói chuyện gì với Khánh Thu mình không nhớ, nhưng mình nhớ cái cảm giác bất lực khi cố gắng gọi tên cảm giác bằng ngôn ngữ. Ôi tự nhiên kể đến đây nhớ tới đoạn bà mẹ thôi miên chàng trai da đen bằng câu Sink! trong phim Get Out vậy trời.

Hên quá, tất nhiên Khánh Thu sẽ không hỏi về những cảm giác tiêu cực như trong phim và làm mình hoảng trí. Lại một ngày đẹp trời khác, ngồi trên gác xếp quán trà sữa gần FTU2 nghe album Thời Gian Để Yêu, giọng Nguyên Thảo phát ra từ loa laptop pha với giọng ngân nga của anh Quý, hát hết bài thì anh Quý cảm thán ôi sao hay quá hay quá rồi hát nữa. Cũng chuyện âm nhạc, có hôm cả ba người ghé quán Unplugged trên Lý Chinh Thắng. Khánh Thu tới sau, quẹo phải nhưng không xin nhan bị chú công an ngoắc vào hỏi thăm, ấy vậy mà tới nơi ngồi khóc bù lu. Tối hôm đó đi tâng hai ngồi ở quán bia nói chuyện tương lai. Mình còn nhỏ lắm, mình còn không biết mình là ai lúc ấy mà!

Đường còn dài còn dài, và chẳng ai có thể ở mãi bên nhau được. Con thuyền nào rồi cũng rời bến giong buồm đi xa. Ở một bến bờ xa tít tắp, mình nhìn lại những kỉ niệm đó, với Khánh Thu, với Tứ Quý, với cảm giác được nuôi nấng sự tự do len lỏi từ câu văn, câu hát, từ những lần bỏ đi thật xa, từ những trận khóc bù lu bù loa, từ những chớm nở dại khờ. Rồi sáng nay lần về cuốn Tôi Ươm Ánh Mặt Trời và câu văn được highlight của Khánh Thu ” tôi thức dậy và cảm thấy rất yêu cuộc đời này”. Mình biết rồi cũng sẽ qua giai đoạn khó khăn này và chờ đợi cho những cuộc hội ngộ. 🙂

2

You might also like