Loading...

Chẳng Phải Bão Nhiệt Đới

Sáng nay mình xuống công viên gần nhà đi bộ, khu này gần bờ sông lại có nhiều cây cao tán lá xanh um che mát cả một con đường dài. Dọc đường nhiều quán cà phê để bàn ghế, bản hiệu, ô dù chen lấn ra cả vỉa hè, cách đây hơn ba tháng thì ngày nào cũng nghe tiếng nói chuyện chen lẫn tiếng nhạc xập xình, đi bộ ngang qua phải tránh hàng dài xe máy đậu chắn lối đi. Mình chạy vòng quanh khu công viên ba vòng nhưng chẳng thấy bóng dáng của ai ngoài trừ mấy cô lao công đang quét lá vàng, dòng sông cạnh đó cũng lững lờ trôi, không một ngọn gió nào đung đưa hàng cây, đâu có vẫn còn dăn dây cấm đi, hệt cứ như thời gian ngừng trôi vậy. Chạy vài vòng ngoài đường cũng chán thế nên mình đánh bạo bước qua những hang dây chia tách nội khu công viên và con đường bên ngoài, rồi đi thẳng tới khu máy tập thể dục định là sẽ hít xà, gập bụng, duỗi người. Bỗng dưng từ phía xa chủ bảo vệ lượn lờ rồi phi xe máy theo hướng về phía mình, cứ nghĩ là sẽ bị nghe những lời đe doạ và la mắng nhưng chú ấy lại bắt đầu bằng câu cảm thông “này em, biết là ở nhà mấy tháng nay khó chịu lắm rồi nhưng em ráng thêm hai ngày nữa thôi rồi tập lại bình thường, chứ bây giờ em vô đây là người dân họ tưởng được phép rồi là không được, thôi em ráng đi bộ đường bên ngoài nhe” mình dạ dạ rồi đi về luôn. 

  Phải rồi, sắp qua tháng 10 và chính phủ nới lỏng quy định cho phép người dân ra đường trong một phạm vi nhất định. Nhưng nhìn vào số ca dương tính vẫn không có dấu hiệu đi xuống và nhiều người chưa được tiêm vắc xin thì mình chẳng có chút phấn khởi nào khi nghĩ tới viễn cảnh bi quan dịch sẽ trở nên càng phức tạp hơn thì sao? Như thể trên đầu mình là đám mây đen kịt chứa đầy sự tiêu cực và sợ hãi tích tụ, định nhón chân ra đường gặp nhau thì bỗng dưng ầm ầm mưa như trút nước thôi thế ở nhà luôn cho lành. Quang cảnh này rõ ràng không giống như ngày nhỏ chứng kiến một cơn bão nhiệt đới quét qua và để lại sự tan hoang, nhà bị tốc nóc, cây cối đổ ngã nhưng ngạc nhiên không khí cực kì trong lành và bầu trời như vừa mới được thanh lọc – như một sự khởi đầu mới vậy. Sự vô định khi không biết bước tiếp theo sẽ phải đi theo con đường cũ hay là chuẩn bị cho những thử thách mới và cũng chẳng có đủ thông tin để quyết định khiến cho não mình bị trơ lì, ngày mới như một vết lăn dài từ ngày cũ. Sáng nay khách hàng nhắn tin nhờ hẹn đi xem nhà để thuê, ở vị thế là người môi giới mình phải chủ động và đặt bản thân vào suy nghĩ của khách hàng khi sự an cư chưa được giải quyết thì hẳn là bất an lắm. 

Có nằm mơ mình cũng không thể hình dung được tình hình bất động sản đầu tư cho thuê lại lao dốc một cách không phanh như vậy. Số lượng khách sẵn sàng chi trả 800 usd/ tháng trở lên cho một căn hộ thuộc loại cao cấp ở Sài Gòn trở nên cực kì khan hiếm. Trong khi hàng loạt khu chung cư với mức giá bán sơ sơ cũng 2500-3500 usd/m2 cách đây 4 5 năm về trước giờ điêu đứng vì không tìm được khách thuê (thậm chí đã gần 01 năm nay) đồ đạc nội thất thì bị cũ đi, trong khi phí quản lí vẫn phải đóng. Nhiều căn hộ khách phải huỷ hợp đồng thuê giữa chừng vì mất việc, thuyên chuyển đi nơi khác, phải chịu mất luôn tiền cọc. Một số chỗ khách gia hạn ở thêm bất đắc dĩ vì họ không thể nào bay về nước được. 

Có một khoảng trống quá lớn trong khi GDP bình quân của người dân Sài Gòn (cao nhất nước) cũng chỉ loanh quanh 6000 usd/năm và giá thuê thấp nhất của một căn hộ cao cấp thì ở mức 700- 800 usd, hầu hết người dân không đủ trả tiền thuê thôi chứ chưa kể tới tiền sinh hoạt phí khác. Điều buồn cười nữa là nếu người Việt đủ tiền thuê một chung cư cao cấp, họ thà vay thêm ngân hàng để mua luôn. 

Vậy thì lượng khách đủ tiền để thuê mức giá này đến từ đâu? Tất nhiên là người nước ngoài, công ty nước ngoài ở Việt Nam. Trong khi nhiều doanh nghiệp vốn FDI doạ bỏ VN vì chính sách khắt khe, họ cũng cắt bớt nhân sự, thậm chí là allowance cho nhân viên cũng bị giảm đi. Vốn dĩ thị trường này đã ngách thì vào đợt dịch này nó lại càng ngách thêm nữa. Có công ty A kia ngày trước lên Shark Tank gọi vốn và tự xưng là đi đầu trong công nghệ bất động sản cho thuê thì sau khi nhận tiền của nhà đầu tư và nhận thấy thị trường này quá nhỏ và nhảy qua bán hàng sơ cấp rồi giờ cũng rời vào tình cảnh lao đao, bán luôn thông tin của khách hàng (trái phép) và dẹp luôn mảng cho thuê. Còn mình hồi đầu năm với một số vốn vừa đủ, đầu tư vào công nghệ vừa đủ, vừa đủ kinh nghiệm để có thể mở một công ty nho nhỏ chuyển hướng sang quản lí thì cũng đã stop lại chờ thời xem sao. 

0